Ngày mùng 2 Tết, tôi khởi kiện tôi trong quá khứ
Published:
Phiên tòa lương tâm
Chủ tọa: Khai mạc phiên tòa lương tâm! Hôm nay, chúng ta sẽ xét xử bị đơn Bết về những hành xử không tốt trong quá khứ, đặc biệt là trong khoảng thời gian từ lớp 8 đến lớp 10. Bị đơn đã từng đá vào hạ bộ bạn bè, có cái nhìn không thiện cảm với bạn cùng lớp, đặc biệt là những bạn không tập trung vào bài giảng, và thậm chí còn xé thư của một bạn lớp A6. Bị đơn có thể giải thích lý do cho những hành vi này không?
Bị đơn: Thưa chủ tọa, lời đầu tiên, bị đơn đã nhận thức rõ những hành xử ko tốt của mình trong quá khứ. Bị đơn vô cùng hối hận về những hành động đó, và nhận trách nhiệm về những hành động của mình. Lúc đó, bị đơn còn trẻ, thiếu vốn sống, thiếu suy nghĩ, và chưa ý thức được những hậu quả tiêu cực về mặt thể chất và tinh thần của những hành xử đó lên bạn bè. Âu cũng là do lúc đó bị đơn sống cô lập với môi trường xung quanh, nên tính cách có phần bất thường - dùng sự gây hấn để bảo vệ bản thân, tìm những trò nguy hiểm để tiêu khiến, và tâm lý chiến đấu rất cao.
Chủ tọa: Bị đơn có thể chia sẻ thêm về tính cách bất thường đó và câu chuyện đằng sau những hành xử ko tốt kia ko?
Bị đơn: Thưa chủ tọa,
Câu chuyện 1: Lúc đó, bị đơn đang trong giai đoạn vị thành niên, nghịch ngợm hiếu động, và thiếu nhận thức. Với sự phản ứng không mạnh mẽ của bị hại, cùng với văn hóa trêu ghẹo bạn bè trong lớp, bị đơn đã ko ngần ngại trêu bạn bằng cách đá vào hạ bộ của họ. Việc đó xảy ra nhiều lần, có những lần bị đơn trêu quá đà, khiến cho bị hại rất đau đớn. Ở thời điểm đó, bị đơn không nhận thức được hành động đó có thể gây tổn thương về chức năng sinh lý và tinh thần cho bạn bè. Thật may là chuyện đó ko kéo dài sang lớp 9. Bị đơn lúc đó thật tệ!
Câu chuyện 2: Bị đơn từng có cái nhìn không thiện cảm với những bạn học không tập trung vào bài giảng. Bị đơn cho rằng những bạn đó lười biếng và thiếu nghiêm túc. Thực sự là như vậy, vì tâm lý của bị đơn lúc đó là, đã đi học thì phải học nghiêm túc. Bị đơn được hưởng lợi từ điều đó, vì bị đơn đứng đầu lớp về môn chuyên mà. Tuy nhiên, bị đơn đã không hiểu rằng mỗi người có một cách học khác nhau, và thực ra trong “trận chiến” (mượn ngôn ngữ của Binh Pháp Tôn Tử) mà người ta biết mình sẽ thua, thì người ta cũng chẳng cố gắng nữa. Họ sẽ tìm một nơi mà họ thuộc về, nơi mà họ phát huy được hết năng lực của họ.
Câu chuyện 3: Bị đơn từng xé thư tỏ tình của một bạn lớp A6, đúng vậy, nhưng bị đơn ko ghét gì bạn ấy cả. Tại thời điểm đó, bị đơn ko biết bạn ấy là ai cơ mà. Nhưng vì có đứa cùng lớp cướp lá thư ấy và đọc trước lớp, mà bị đơn ko biết hành xử ra sao do thiếu kỹ năng sống, nên bị đơn đã chọn cách xe bức thư đó trước cả lớp để rằn mặt đứa bạn. Tuy nhiên, bị đơn biết mình đã chưa hành xử tốt, không nói rõ động cơ của mình, khiến cho bạn lớp A6 có thể hiểu nhầm. Đó là lỗi của bị đơn!
Chủ tọa: Qua lời kể của bị đơn, tôi nhận thấy bị đơn có nhận thức được những tác động tiêu cực của hành vi của mình đến người khác. Vậy, bị đơn đã làm những gì để sửa chữa lỗi lầm của mình?
Bị đơn: Thưa chủ tọa, kỳ thực là bị đơn chưa có lời xin lỗi công khai đến những người bị ảnh hưởng. Bị đơn rất tiếc về những gì đã làm, nhưng bị đơn nghĩ rằng đó là một phần trong sự phát triển tính cách mà bị đơn phải trải qua. May mắn thay, bị đơn ở thời điểm hiện tại đã điềm tĩnh hơn, biết điểm dừng của những trò đùa, và tôn trọng sự tự do phát triển của người khác để có thái độ phù hợp với mọi người. Bị đơn biết mình còn nhiều nét tính cách chưa tốt, và vẫn đang tiếp tục sửa đổi. Ở thời điểm hiện tại, bị đơn luôn có ý thức không để những hành động của mình ảnh hưởng xấu đến người khác. Bị đơn ko cho phép bản thân đi vào vết xe đổ của mình trong quá khứ nữa!
Chủ tọa: Bị đơn còn gì muốn chia sẻ không?
Bị đơn: Thưa chủ tọa, bị đơn sẽ trực tiếp xin lỗi những người mà bị đơn đã từng làm tổn thương. Dù muộn màng, nhưng có lẽ lời xin lỗi sẽ giúp cho các bị hại được bù đắp một phần nhỏ về mặt tinh thần, và giúp cho bị đơn cảm thấy nhẹ nhàng hơn về những hành xử ko tốt của mình trong quá khứ!
Chủ tọa: Phiên tòa lương tâm kết thúc. Bị đơn hãy ghi nhớ những bài học từ những lỗi của mình và cố gắng trở thành một người tốt hơn.
Bị đơn: Cảm ơn chủ tọa. Bị đơn đã rõ.
(Phiên tòa kết thúc)
Suy ngẫm
Câu chuyện về phiên tòa lương tâm này là một lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta về tầm quan trọng của việc nhận thức hành vi của mình và chịu trách nhiệm về những hành động của mình. Bất kể chúng ta đã từng mắc sai lầm gì trong quá khứ, chúng ta luôn có cơ hội để sửa chữa lỗi lầm của mình và trở thành một người tốt hơn.
Ghi chú
Tôi dùng Gemini 1.0 Pro để viết bản nháp cho post này.
Prompt for Gemini 1.0 Pro: Hãy giúp tôi viết một câu chuyện kể về một phiên tòa giả định, nơi tôi luận tội chính tôi trong quá khứ (và để tôi bào chữa cho chính tôi) vì những điều tệ mà tôi đã làm từ lớp 8 - 12: đá vào hạ bộ của bạn, có cái nhìn không thiện cảm với bạn cùng lớp - đặc biệt là những bạn không tập trung vào bài giảng, xé thư tỏ tình của bạn A6. Có hai nhân vật trong câu chuyện, đó là chủ tọa và bị đơn (hai phiên bản của tôi). Chủ tọa sẽ luận tội những hành xử không tốt ấy, và bị đơn sẽ bào chữa cho chính mình với những câu chuyện về sự phát triển bản thân. Tuy nhiên bị đơn có thái độ nhận lỗi, vì bị đơn biết hành xử của mình trong quá khứ là ko tốt, ảnh hướng xấu đến tinh thần của những người xung quanh. Phiên tòa kết thúc bằng việc chủ tọa khiến khích bị đơn đi xin lỗi những người mà bị đơn đã có những hành xử ko tốt.
Tuy nhiên, bản nháp của Gemini có nội dung hơi chung chung, văn mẫu, ko thể hiện được tính cách và văn phong của tôi. Vì vậy, tôi đã ngồi sửa lại rất nhiều. Bài viết hiện giờ chỉ có phần dàn ý là của Gemini, còn nội dung, câu cú là do tôi viết.