Infographics Du hí Hồng Kông: HKU + Victoria Harbor
Published:
Đến hẹn lại lên, tôi khởi xướng chuyến đi sang bờ Tây Nam của Hong Kong, hay nói cách khác là đại bản doanh của Hong Kong Zooniversity và nghe phong phanh thì chỗ đó gần Victoria Harbor. Nghe nói cảng Victoria là địa danh nổi tiếng/đặc trưng ở HK, rằng ai đến HK thì cũng nên đến đó một lần. Hay lắm, tôi học hết 4 năm ở đây rồi mà vẫn chưa đi đến đó @@ Thế nên với động cơ rõ ràng :), mặc kệ dự báo thời tiết rằng trời vẫn sẽ mưa vào dịp cuối tuần, tôi vẫn liên hệ hội HKU để lập kèo ngay từ đầu tuần. Kèo lên xong xuôi, đến thứ 7 thì chúng tôi xách mông sang HKU.
Trời hôm đó nắng mưa bình thường lắm, mở mắt ra thì trời nắng đẹp, xong lại mưa, rồi lại tạnh, rồi lại mưa, rồi lại … thôi thôi, nói chung là “bình thường”. Đến nơi thì có một bạn (nữ :) ) HKU xuống đón 4 ông đực dựa từ UST rồi đưa vào tận đến canteen luôn. Nghe anh em bảo đồ ăn bên HKU đắt hơn UST thì phải, ừ thì cũng đúng thôi, đồ ở Hà Nội thì chắc chắn phải đắt hơn ở Vĩnh Phúc rồi. Cơ mà tôi quên chụp ảnh bóc phốt nên thôi bỏ qua =))
Sau bữa trưa thì chúng tôi bắt đầu đi thăm thú HKU. Trường gì mà nhiều tòa nhà thế nhỉ? Không thấy có không gian mở, đâu đâu cũng chỉ thấy nhà cửa thôi. Chẳng bù cho UST, nhìn biển dựa núi, cảnh đẹp mê lòng người =)).
Bắt đầu với ngôi nhà cổ trang kính, nghe bảo được xây dựng từ hơn 100 năm trước.
Bây giờ nó là khu riêng cho khoa Báo chí của HKU. Công nhận là nó có cầu thang đi xuống trông giống cầu thang trong lâu đài của Elsa thật đó.
Tiếp đến là khu tưởng niệm bác Tôn Trung Sơn (Sun Yat-sen). Hóa ra bác là cựu sinh viên của HKU, và trong trường có khá nhiều tượng tưởng niệm bác. Không biết có được lấy cảm hứng từ Làng Sen không, nhưng ở HKU cũng có một khu hồ sen để bác Tôn ngồi ở đây. Thi thoảng sinh viên ko có chỗ ngồi trong canteen thì cũng ra đây ngồi vừa ăn vừa đàm đạo với bác :)
Tiếp theo, chúng tôi đột nhập vào tòa nhà cổ nhất ở HKU. Cổ thực sự, trông rất giống kiến trúc của trường đại học KHTN. Đi loanh quanh thì tôi thấy góc nhìn này cũng rất giống một góc ở Viện Toán.
Rồi lại đi đến chỗ khác trong trường để thăm quan chụp ảnh, chờ đến khi tạnh mưa thì ta bắt đầu ra bờ biển.
May là trời không phụ lòng người, đến 2h chiều thì tạnh mưa. Chúng tôi ra khỏi trường, tạt vào một hàng ăn vặt để thưởng thức đậu phụ thối phiên bản HK (và tiên sứ, ko khác gì món đậu zim mắm ở VN!), rồi ở đi dạo trên những con phố nhộn nhịp. Chợt thấy những góc thân quen, những ngôi nhà cũ kỹ như ở khu phố cổ.
Đi bộ một đoạn dài thì chúng tôi đến địa điểm đầu tiên, Western Market. Hướng dẫn viên H.M bảo chợ này cổ lắm, hình như từ thời Trương Chi chèo thuyền hát trên nhánh sông gầy làm cho Mị Nương mê mẩn.
Ở chọ này bây giờ, người ta chỉ bán vải may đồ thôi, có vải lụa, nhung, gấm, … đủ cả. À, trên tầng ba có cái này đặc sắc phết: Trung tâm tiệc (cưới)!
Mới tí mà đã 4h chiều, chúng tôi rời khu chợ để đi đến Victoria Harbor. Có hai lựa chọn: đi bộ theo bờ biển, hoặc đi tram (tàu điện những năm 80), và chúng tôi chọn phương án healthy hơn - đi bộ.
Men theo đường bộ kéo dài theo bờ biển, chúng tôi được cảm nhận cái hơi thở nhộn nhịp của bến cảng. Xa xa là bờ bên kia. Uầy, chính ra eo biển này cũng chỉ rộng như sông Hồng. Trên biển thì tàu bè đi lại khá tấp nập, trên bộ thì ô tô cũng vậy, chỉ có chúng tôi là thong dong trên con đường dài.
Tạm nghỉ ở đài tượng niệm Tôn Trung Sơn (thầy của Tưởng Giới Thạch @@), tôi bắt đầu nghĩ đến cái chân đau của mình. Đi leo núi thì ko bao giờ đau, thế mà đi đường bằng lại đau chứ, hừm!
Tiếp tục bộ hành đến vườn gấu trúc hàng mã, khi đến nơi thì chúng tôi vừa chụp ảnh, vừa nghỉ ngơi hóng gió. Cảm giác thật thích thú! Mấy con gấu trúc trông cũng đáng yêu đấy, tạo dáng cũng khó đỡ nữa. Có đứa tranh thủ chụp ảnh để thay avatar cho đõ mốc, có đứa thì vẫn tiếp tục niềm đam mê anime của mình. Tôi cũng ko chần chừ kiếm thêm meme :)
Chiều muộn, chúng tôi lướt qua một bờ biển với nhiều poster ghi chữ Victoria Harbor. “Chắc đây mới là hàng thật”, tôi mừng thầm trong lòng rằng nghe danh đã lâu và cuối cùng cũng chính thức đặt chân đến đây, xem mặt mũi nó ra sao.
Đứng đó tán ngẫu đến khi bụng kêu đói thì chúng tôi quay lại Kennedy Town để ăn tối. Lại ăn mấy món mà đầu tuần trước vừa ăn à? Dimsum, siumai, thịt viên, … à, có món này vừa lạ mắt vừa ngon. Bánh dẻo mật ong thì phải, tôi ko nhớ rõ tên, nhưng chắc chắn là nhớ hương vị của nó. Ngon, ngon đấy, lần sau chắc chắn tôi sẽ thử.
Lại ra biển hóng gió một lúc, mọi người nói chuyện trên trời dưới biển. Nhưng thôi muộn rồi, hội UST rút quân. Tạm biệt mọi người, tạm biệt HKU!
Leave a Comment