Đi để trở về

4 minute read

Published:

Tôi đã chuẩn bị tinh thần về nhà. Mấy ngày qua, việc tôi mua quà bánh cho họ hàng người thân, rồi lại giặt giũ chăn gối để cất vào tủ đã khiến tôi biết rằng thời điểm về nhà đã gâng hơn bao giờ hết.

Tối thứ 4 trước ngày về, tôi rà soát lại hành lý, rà soát lại lộ trình ngày mai sẽ đi, tính toán lại thời điểm mình cần xuất phát (ơn giời, tôi ra sân bay và làm tục xong xuôi thì vẫn còn 2 tiếng nữa mới bay), và ngày mai mình nên làm gì nếu phải ngồi chờ (chắc chắn là thử ChatGPT rồi). Xong xuôi, tôi đi ngủ. Cơ thể tôi như kiểu biết rằng tôi sắp về nhà nên tự nhiên khó ngủ, mặc dù não tôi chẳng suy nghĩ gì nhiều.

Sáng hôm sau, tôi làm theo kế hoạch. Đến lúc ngủ trưa, tôi đắn đo mãi rằng nên xuất phát khi nào. Cuối cùng, tôi chỉ nằm vài phút rồi lên đường. Sốt ruột quá nên thôi đi luôn. Và rồi, ko như kế hoạch, xe bus ra sân bay đi nhanh quá, tôi ra đến sân bay trước giờ bay tận 3 tiếng. Làm xong các thủ tục trong 1 tiếng, tôi còn 2 tiếng ở sân bay. Mở laptop ra nghịch ChatGPT đê :))

Rồi tôi đã lên máy bay. Ko có gì đặc biệt nếu lúc cất cánh, thay vì cất cánh ngay lập tức, máy bay đó “thể dục” một hồi thì mới đến lượt cất cánh. Hai tiếng sau tôi về đến VN. Xuống máy bay, chạy một mạch đến hải quan, xuống chỗ lấy đồ trong vòng 15’ 😇 Nhưng đm, chờ lấy đồ gần 30’. Trên băng chuyền có rất nhiều hành lý khác, nhưng mãi ko tới lượt mình, và cũng có rất nhiều người cũng chờ như mình. Tôi trộm nghĩ, chắc những người họ hơi chậm chạp thì họ sẽ checkin muộn, checkin muộn thì vali được chất lên muộn nhất và lấy ra sớm nhất, và họ cũng là những người nhập cảnh muộn nhất. Thế nên mới có tình trạng như trên 😂

Lấy được đồ, tôi ra sảnh và gặp mẹ tôi. Nhìn thấy mẹ, tôi ngay lập tức cảm thấy như mình đã về đến nhà. Rồi hơn 1 tiếng sau tôi đã có mặt ở nhà. Nhanh quá, 1 năm đã trôi qua rồi. Trở về nhà và làm việc tiếp thôi.

Leave a Comment