Infographics Du hí Trung Quốc: Lần đầu tới Trung Quốc Đại Lục
Published:
Dạ vâng, sau gần 6 năm ở Hong Kong, đây mới là lần đầu tiên tôi đặt chân lên mảnh đất Đại Lục. Dù tôi chỉ du lịch trong địa phận Thâm Quyến thôi, cơ mà những thứ đặc trưng mà tôi được nghe về Trung Quốc đều xuất hiện ở đây. Tôi tự hỏi nếu tôi đến Bắc Kinh hoặc Thượng Hải thì còn gì đặc biệt hơn nữa không. Cơ mà thôi, chắc là ko có lần du lịch sau đâu :v Có chăng là nếu có hội nghị nào ở đất Trung Quốc thì tôi sẽ đến đó.
Lan man nhiều quá rồi, giờ tôi sẽ kể về trải nghiệm của mình trong chuyến đi này. Let’s go :D
Lập kế hoạch
Tôi muốn hoàn thành kế hoạch đặt chân lên Đại Lục trong khoảng thời gian còn lại ở Hong Kong, nên tôi hay kể với mn về dự định này của mình. Cơ mà tôi cũng không sõi sàng về việc làm visa, cũng như những địa điểm đi chơi ở Shenzhen, cũng như phương tiện đi lại và cách thanh toán ở đó. Tôi cần một người ace đã có kinh nghiệm đi Shenzhen dẫn đi chơi và đưa đến những quán ăn ngon ở đó :v Đúng lúc đó, cứu tinh của tôi xuất hiện :D
Đứa em “giai” xã hội của tôi, Phương Anh, đã chủ động nhắn tin cho tôi để lập kèo. Số là, sau khi tôi đi xem drone show, tôi gặp người yêu của nó, rồi trong câu chuyện, tôi có nói đến dự định đi Shenzhen. Cảm ơn cu em rất nhiều, nhờ em mà đứa em “giai” xã hội của anh biết đến kế hoạch này.
Do PhAnh đã đi Shenzhen 1-2 lần nên nó biết chỗ ăn chơi, trong 1 đêm nó đã làm xong bản kế hoạch. Chu choa! Nhiệm vụ còn lại của tôi rất đơn giản, chỉ cần rủ các ae thôi. Sau 2 ngày với nhiều biến động thì chúng tôi chốt được đội hình. Ez! Vậy là mọi thứ đã hòm hòm, chờ đến ngày xuất phát!
Ngày 1: Sao quả tạ chiếu mạng
Do chuyến đi chỉ kéo dài hai ngày nên bọn tôi xuất phát sớm để đi chơi được nhiều. Bọn tôi đi từ HKUST qua CUHK để đón PhAnh và cũng là trên đường tới hải quan luôn. Mới sáng ra đã có hai dớp :)) 1 bạn thì quên đem hộ chiếu, một bạn thì ko kịp lên tàu nên bị bỏ lại :v Buồn cười. Cơ mà bọn tôi vẫn đến CUHK lúc 8:30am như đã hẹn (hẹn là đón PhAnh trong khoảng 8am-8:30am :v).
Đi từ CUHK đến cửa khẩu Lo Wu (Luo Hu) khá nhanh, chỉ mất 20 phút. Tôi thấy trên map thì cửa khẩu xa phết CUHK phết, cơ mà ít trạm nên chắc là tàu phóng rất nhanh! Rồi, 9:15am thì bọn tôi đến chỗ làm on-arrival visa. Trước đó thì thành viên thứ 3 gặp dớp. Bọn tôi đang trêu anh zai D là khéo bị bắt vì mặt đẹp trai nguy hiểm thì có anh cảnh sát ra tóm anh zai vào phòng theo dõi sức khỏe :))) Chắc là anh hào hứng quá nên nhiệt độ cơ thể tăng lên, nên người ta giữ lại để kiểm tra đây mà. Trông anh zai thật tội nghiệp :))) Và tôi cũng lần đầu tiên được trải nghiệm sự giám sát ngặt nghèo của chính phủ TQ!
Có 4 người trong số chúng tôi cần làm visa, vì hai người còn lại đã có multiple-entry visa. May là ít người làm visa, nên bọn tôi ko phải chờ lâu để đến lượt nộp hồ sơ. Cơ mà đm, chờ lấy visa lại là câu chuyện khác. Ko dùng được wifi hoặc mạng di động, vì họ phá sóng của mình, nên bọn tôi ngồi tán ngẫu đủ thứ. 30 phút sau mới có visa của hai người, rồi 30 phút sau nữa thì mới có visa của hai người còn lại. Như là ở đây cấp visa theo batch, tức là người ta gom n người để in visa một lượt rồi đem trả một lượt @@ Cay thật, bọn tôi bị chia thành hai đợt nên phải ngồi chờ thêm 30p nữa!
Sau khi lấy visa thì bọn tôi đến cửa hải quan. Tiếp tục trải nghiệm sự kiểm duyệt của TQ. Mấy đồng chí công an ở cửa hải quan hỏi nhiều vch :)) Rồi xong họ còn lấy vân tay nữa lol. Sau đó là dớp thứ 4, của tôi. Thế đ*o nào bà công an gọi cấp trên đến rồi bế tôi vào phòng chờ. Trông ghê phết, nhưng cũng may là không gian mở nên có gì tôi còn kêu được :))) Rồi họ nhìn tôi rất kỹ, nhìn đi nhìn lại nhiều lần, và tôi là có đổi tên ko :v Như kiểu họ nghi tôi là gián điệp nào đó vậy :)))) Rồi một hồi sau, họ hỏi về visa, thì tôi mới tháo landing slip trong vỏ hộ chiếu ra và đưa cho họ xem. Họ nhìn một hồi rồi cho đi, ko nói câu nào nữa mặc dù tôi có hỏi. Hmmm!
Thôi coi như xong vụ, ta đến với 2 dớp cuối trong ngày :))) Bọn tôi qua cửa hải quan thì sẽ lên tàu điện ngầm để đến khách sạn. Vâng, PhAnh, do chưa cài app iAM Smart, nên lúc quét mã Alipay ở cửa vào MTR thì đã ko đi vào, thế là ko quét lại được, mà phải nhờ đến ae quét hộ ở phía cửa ra (để hoàn thành giao dịch) rồi mới quét lại ở cửa vào được. Thiện style! Anh H thì gặp dớp ở gói mobile internet, mặc dù điện thoại có app iAM Smart, cơ mà quên ko bật data roaming nên ko dùng mạng di động được. Đến lúc PhAnh bảo kiểm tra lại thì anh H mới cài đặt roaming và dùng được mạng di động. Haizzzz!
Trên chuyến tàu về khách sạn, tôi tiếp tục thấy sự kiểm soát chặt chẽ của chính phủ TQ ở Đại Lục. Mỗi khoang tàu đều có bảo vệ đi qua đi lại, rồi hành lang, lối vỉa hè, quảng trường, cũng toàn là camera. Chất chơi thật. Cơ mà tôi thấy lối sống khung cảnh ở đây khá giống ở Hà Nội. Cộng thêm quả, xe đạp xe máy điện được đi trên vỉa hè (một cách hợp pháp), dân đi xe máy ko đội mũ bảo hiểm, bên đường có xe bán hàng rong, … Giống Hà Nội phết đấy!
Đến khách sạn, chúng tôi check-in rồi đi ăn. Chúng tôi đến quán cũ mà lần trước PhAnh đến đó ăn. Mì gạo ở đây ngon phết, mà cũng lâu rồi tôi chưa ăn đồ nước nên thấy tô bún bò đó khá ngon. Xong thì Mixue tour :)) Tôi gọi đồ bằng Meituan, theo cách mà đứa bạn người HK vừa hướng dẫn tối hôm trước. Có deal ngon quá, sale 50% nên tôi cũng mong là đặt được. Cơ mà, tôi ko nói được tiếng Trung, rồi đưa QR cho nhân viên của quán thì họ nói gì ko hiểu, mà trông họ quạo quá (vì đông khách), nên ko thích hỏi lại. Thế thôi, PhAnh nó đặt đồ qua Alipay luôn. Cũng sale sập sàn, và Mixue bên này uống cũng ngon đấy!
Bọn tôi về nghỉ trưa. Có điều hay ho là với wifi của khách sạn thì bọn tôi ko dùng được bất cứ app nào của “các nước tư bản”, ví dụ như Google, Google Maps (phải dùng Apple Maps thì mới sống được ở đây), Messenger, IG, …, nhưng có thể dùng Zalo, cơ mà băng thông ko cao, gửi ảnh lâu vch! Messenger thì có kiểu cho nhận tin nhắn, nhưng ko gửi được tin nhắn. Câm nhưng ko điếc :v
Chiều 3h thì bọn tôi lại đi chơi. Đi qua khu chợ điện tử Huaqiangbei, úi giồi, chỗ này chắc là nơi sản xuất của nhiều mặt hàng điện tử trên Shopee. Tôi thấy ở đây có bán tai nghe Apple, rồi các loại pin dự phòng (mặc dù ở Shenzhen có rất nhiều trạm mượn pin dự phòng), quạt cầm tay, dây sạc, link kiện PC, sửa laptop, linh kiện điện tử, etc. Đầy đủ cả, chắc ko thiếu một cái gì :))) À, thiếu hàng chính hãng. Airpods của Apple mà có 250 CNY, quá ảo!
Sau đó bọn tôi đi ăn. Ăn chè, ăn bánh của Bao’s Pastry. Công nhận người ở đây phục vụ niềm nở thật, họ xếp bàn xếp ghế cho bọn mình rất chu đáo. Ở một đất nước mà chính phủ nghiêm khắc, có lẽ dân chúng sẽ biết cam chịu và lành tính hơn.
Bọn tôi định đi chơi tiếp mà trời mưa to quá. Chẳng có việc gì làm, chúng tôi ngồi vạ vật ở nhà ga MTR một lúc rồi quyết định đi chơi bowling, xong cuối cùng lại quay lại để đi ăn luôn. Sáng suốt phết. Quán mà PhAnh chọn là quán lâu đời và rất nổi tiếng, thế nên rất nhiều khách đến ăn. Bọn tôi phải ngồi chờ gần 1 tiếng mới có chỗ. Đồ ăn ko lạ nhưng ngon, bọn tôi ăn nhậu nói chuyện 2 tiếng rồi … đi tăng 2.
Vâng, dân chơi là ko sợ mưa rơi, và “dân chơi phải chơi cho tới, chứ ko sẽ bị coi là dân chơi nửa mùa”, nên chúng tôi tiến đánh khu phố ăn đêm Laojie (phố của người già :v). Nói chung là ko có gì đặc biệt lắm, ngoài một anh bán sầu riêng cao to đẹp trai bóng bẩy mà cu M xuýt xoa suốt :v Bọn tôi đi loanh quanh tìm nhà vệ sinh, rồi đi tìm chỗ bán lạp xưởng. Cuối cùng là bọn tôi uống sữa dừa, ăn xúc xích nướng, và nhìn một hàng ăn chế biến phá lấu (mì nội tạng bò). Ở khu phố ăn chơi đó, tôi thấy nhiều thứ quen thuộc trộn vào nhau. Taxi và người đi bộ xen vào nhau giữa đường; dây chơi thì vào quán game hoặc KTV, công an thì ngồi nghịch điện thoại, bên cạnh đó là cụm camera dày đặc mà nếu tôi ko biết thì cứ nghĩ đó là quầy bán camera!
Gần 12h, do tàu điện đã ko còn hoạt động nên bọn tôi gọi taxi về ks. Giá tầm 6 CNY/km, nói chung là rẻ hơn HK, cơ mà đắt hơn ở VN một chút. À, giá đồ ăn ở Shenzhen cũng ko rẻ hơn đáng kể so với HK đâu. Chẳng biết giá nhà thì sao, mà có mấy ông anh trong lab kỳ này ở thuê nhà ở HK.
Ngày 2: Trời ươm nắng, nắng vl
Do đã quen với mảnh đất này nên tôi cũng ko có nhiều chuyện để kể nữa.
May mà trời nắng nên chúng tôi có thể đi chơi những địa điểm ở ngoài trời. Sau khi ăn sáng ở quán quen và đi uống cafe, chúng tôi đến làng văn hóa (Spendid folk culture village) du hí. Khu đó rộng thật, cơ mà với thời gian ít ỏi và ace chúng tôi còn ham hố chụp ảnh nên bọn tôi chỉ đi được 1/6 chỗ đó. Nói chung là ko có gì đặc biệt lắm đối với tôi, vì tôi ko ham hố vụ chụp ảnh lắm. Tôi chỉ thích chụp ảnh meme hoặc chụp ảnh epic :v Và đó là 2 kiểu ảnh mà tôi lụm được.
3h chiều, chúng tôi rời làng văn hóa, quay trở lại khách sạn và đi về. Nói chung là mọi việc thuận lợi, có vụ lắp sim lại thì hơi lú xíu @@ 6h thì bọn tôi về đến Choi Hung, đi ăn ở quán ruột của ae UST rồi đi về. Đồ ăn ở đây cũng ngon. Để xem sau chuyến đi này, tôi tăng bao nhiêu cân :)))
Lời kết
Vậy là tôi đã hoàn thành được ước mơ của mình. Cảm ơn PhAnh. Cảm ơn những người anh chị em đã giúp tôi có một chuyến đi tuyệt vời :)))
Leave a Comment